▌Câu trả lời hay nhất
- 4 "đại gia" cùng lên tiếng,ảlờibáoNgaĐặngVănLâmhélộvềtrậtruc tiep my vs jamaica đội tuyển Thái Lan có biến lớn trước ngày chạm trán tuyển Việt Nam?
- Lịch thi đấu bóng đá Việt Nam: U22 Việt Nam chạm trán U22 Trung Quốc trên sân khách
- Khan hiếm nguồn cầu thủ nhập tịch cho tuyển Việt Nam: Vì đâu nên nỗi?
Ngày 3/9, hãng truyền thông Sport Express của Nga đã đăng tải bài phỏng vấn rất dài với thủ môn Đặng Văn Lâm. Chúng tôi xin lược dịch lại nội dung chính của bài phỏng vấn này.
TỪNG THUA 0-13
-Câu hỏi đầu tiên, tên chính thức của bạn là Lev Đặng hay Đặng Văn Lâm?
-Câu hỏi hay đấy. Tôi có hai hộ chiếu Nga và Việt Nam. Trong tiếng Nga tôi là Đặng Lev Shonovich, trong tiếng Việt tôi là Đặng Văn Lâm. Ở Nga, ở Moscow, bạn bè gọi tôi là Lev hoặc Leva.
-Tại sao lại là Shonovich?
-Bố tôi tên tiếng Việt là Sơn. Trong hộ chiếu Nga, ông ấy trở thành Shonovich. Đơn giản là vậy!
-Cảm giác của bạn như thế nào khi mới trở về Việt Nam?
-Nga và Việt Nam là 2 quốc gia hoàn toàn khác nhau về văn hoá và lối sống. Tôi sinh ra ở Moscow, học tại một trường ở Nga, chuyển đến Việt Nam năm 18 tuổi và tiếp xúc với một nền văn hóa hoàn toàn khác. Quá trình thích ứng có lẽ mất ba hoặc bốn năm. Nó không hề dễ dàng trong một thời gian dài.
- Có thật là bạn được đặt tên là Lev để vinh danh Yashin không?
- Tôi đã thấy thông tin như vậy trên báo chí. Tôi biết rằng lúc đó mẹ tôi thích Lev Ivanovich, nhưng chưa chắc tên tôi gắn liền với thủ môn vĩ đại này.
- Yashin có phải là thần tượng của bạn không?
-Tôi không thích từ "thần tượng". Đúng hơn là tôi coi ông ấy là một tấm gương. Cả trong và ngoài sân cỏ. Ông ấy là một người tốt bụng và rất có uy tín.
- Có một điểm chung, trong hồ sơ của bạn có một bức ảnh bạn chụp với Quả bóng vàng?
- (Cười) Nếu đó là Quả bóng Vàng của thế giới thì tôi đã gần với huyền thoại rồi. Nhưng đây là giải thưởng địa phương, Quả bóng đồng Việt Nam. Ở Việt Nam cũng có danh hiệu Quả bóng vàng, bạc, đồng. Tôi đã có một mùa giải đỉnh cao nên tôi đã được trao giải. Đã lâu rồi một thủ môn mới nhận được giải thưởng như vậy nên đối với tôi nó rất quý giá.
- Bố anh có giúp anh phát triển sự nghiệp không?
- Bố mẹ tôi rất ủng hộ tôi. Bố tôi liên tục đưa tôi đi tập và mua thiết bị. Mẹ hỗ trợ tôi về mặt tâm lý.
- Bạn có một tuổi thơ khá khác thường. Hồi nhỏ, bạn đã đến thăm người thân ở Việt Nam chưa?
- Lần đầu tiên tôi bay đến Việt Nam là khi tôi được 9 tháng tuổi. Bố tôi là một vũ công ba lê, mẹ tôi là một nữ diễn viên, họ gặp nhau ở Moscow, trong ký túc xá GITIS. Và khi tôi đến, bố tôi không thể về Việt Nam vì bận nuôi tôi.
Hồi đó chưa có Internet, FaceTime hay những cách khác để liên lạc nhanh chóng với người thân. Chỉ có thư tay. Ở Việt Nam, mọi người rất chờ đợi thông tin từ bố tôi, họ rất muốn gặp tôi. Tôi có những bức ảnh từ chuyến đi đó. Mọi người ở đó ôm tôi và nhìn tôi. Rồi tôi đến khi tôi được năm hoặc sáu tuổi. Và lần thứ ba là khi tôi bay tới đó để lập nghiệp.
- Lần cuối cùng bạn đến Nga là khi nào?
- Vào năm 2021.
- Hà Nội và Moscow khác nhau thế nào?
- Đây là hai thế giới khác nhau. Thời tiết khác, Hà Nội có rất nhiều xe máy... Có rất nhiều thứ khác nhau và tôi có thể nói về điều này trong vài tiếng.
- Ở Nga, người ta thường hỏi các cầu thủ bóng đá chi tiêu bao nhiêu cho cuộc sống. Ở Spartak họ nói 100-150 nghìn. Còn ở Việt Nam thì sao?
- Ở Spartak họ khó có thể sống với 100 nghìn một tháng (cười) . Có lẽ một ngày?
- Bạn cảm thấy giống ai hơn - người Việt hay người Nga?
- 50/50, để cả bố và mẹ đều không thấy tủi thân (cười). Có lẽ rất nhiều phụ thuộc vào đất nước tôi đang ở. Nếu tôi bay đến Moscow, tôi chỉ cần 1 tuần để làm quen trở lại, vốn từ vựng của tôi ngay lập tức quay trở lại. Nhưng tất nhiên bây giờ, tôi cảm thấy mình giống người Việt Nam hơn, vì tôi đã sống cuộc sống ở Việt Nam. Và tôi bảo vệ màu cờ sắc áo của đội tuyển quốc gia Việt Nam.
- Hãy cho chúng tôi biết bạn đã đến Spartak như thế nào .
- Một hôm, đội của chúng tôi ở trường học được mời thi đấu giao hữu với đội Spartak. Kết quả là chúng tôi thua, theo trí nhớ của tôi là 0-13. Tôi đã phải nhặt bóng tới 13 lần.
Nhưng sau trận đấu này, HLV của Spartak đã đến và mời tôi đến một trường chuyên nghiệp. Tất nhiên, tôi không từ chối. Khi đó HLV của chúng tôi là Alexander Georgievich Yartsev.
-Có phải bạn đã chia tay Spartak một cách tồi tệ và bạn đã bị đối xử một cách thô lỗ?
- Thực lòng mà nói, chuyện đã lâu đến mức tôi không còn muốn nhớ nữa.
-Bạn có ác cảm gì với Spartak nữa không?
- Tất nhiên là không. Tôi luôn theo dõi hai câu lạc bộ ở Nga: Dynamo và Spartak. Gần đây anh trai tôi đã tặng tôi một chiếc áo phông Spartak nhân dịp sinh nhật của tôi, một chiếc áo đi bộ. Tôi chưa mặc nó nhưng chắc chắn tôi sẽ mặc nó và quảng bá cho Spartak ở Việt Nam (cười).
KÝ ỨC "KINH HOÀNG" Ở LÀO
-Tại một thời điểm nào đó trong sự nghiệp của mình, bạn đã tìm kiếm một câu lạc bộ qua Google?
- Ừm, cậu có thể hiểu tôi. Tôi sống ở Moscow từ khi sinh ra, tôi không biết gì về bóng đá Việt Nam. Tất nhiên, tôi phải tìm kiếm mọi thứ trên Internet.
- Người đại diện Andrei Grushin của bạn nói rằng mục tiêu của anh ấy không phải là kiếm tiền mà là đưa bạn đến Real. Bạn nghĩ gì về sự nghiệp ở châu Âu ?
- Chuyện này anh phải hỏi người đại diện. Tôi vẫn là một cầu thủ bóng đá, một người thực tế, tôi ở trên sân và nhìn thấy khả năng của mình. Còn hiện tại tôi hài lòng với mọi thứ.
-Bạn đã tìm cơ hội ở Việt Nam như thế nào?
- Nếu lần đầu tiên tôi đến Việt Nam là thông qua Google, thì ngay lúc đó tôi đã viết một bài trên Facebook. Đây là một trong những bài viết được quan tâm nhất của tôi. Lúc đó tôi đã biết viết và đọc tiếng Việt.
-Bạn đã viết những gì vậy?
- Tôi đã nói rõ mình là ai và muốn đến thử sức ở đội trẻ. Có lẽ nó thậm chí trông giống như một tiếng kêu cứu vậy. Bài đăng này đã lan truyền! Các nhà báo nhặt nó lên và bắt đầu đặt câu hỏi.
Có người gửi số điện thoại của HLV trưởng đội tuyển trẻ quốc gia. Vì tuyệt vọng nên tôi đã gọi cho ông ấy. Khi đó, HLV người Nhật Bản kết hợp các vị trí ở đội chính và đội trẻ. Tôi nhờ ông đưa tôi đi xem. Ông ấy hứa sẽ nói chuyện với ban huấn luyện, nhưng ngày hôm sau họ quyết định không nhận tôi.
- Và bạn đã làm gì tiếp theo ?
- Một chủ tịch câu lạc bộ bóng đá địa phương đã thu hút sự chú ý đến điều này. Một người đã liên lạc và gọi: "Anh có muốn về Việt Nam chơi bóng không?". Họ cũng hỏi tôi muốn nhận mức lương bao nhiêu. Tôi trả lời rằng điều đó không quan trọng với tôi. Sau đó, tôi đã bay sang Việt Nam.
Vì vậy, tôi có cơ hội chơi trận đầu tiên ở cấp độ chuyên nghiệp. Và đây là lúc 23 tuổi! Sau này, tôi nhận được cuộc gọi mời đến đội tuyển quốc gia. Kể từ giây phút đó, sự nghiệp của tôi bắt đầu thăng hoa".
- Bạn từng chơi ở Lào và Nhật Bản? Chúng tôi không thể tưởng tượng được điều gì từng xảy ra ở đó. Đặc biệt nếu chúng ta nói về Lào?
- Tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra ở đó. Tôi đã đến Lào theo hợp đồng cho mượn. Đó thực sự là thời điểm khó khăn nhất trong sự nghiệp của tôi... Không có cơ sở hạ tầng bóng đá, không có mức lương tốt. Không có gì để phát triển.
Nhưng ít nhất thì tôi cũng có động lực để ra ngoài tập luyện vào mỗi cuối tuần. Chính điều này đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi để chịu đựng những thời khắc khó khăn.
- Bạn có thể mô tả rõ hơn một chút về bóng đá ở Lào không? Bạn thấy giải vô địch ở Lào như thế nào?
- Tôi sẽ kể cho bạn nghe mọi chuyện thế nào. Có một sân tập, thật kinh hoàng, đầy những vết lồi lõm. Ngoài ra, thời tiết Lào rất nóng và khô. Trời có thể không mưa trong vài tháng. Tôi thường bị đau khi tập ở đó.
Thậm chí, tôi từng phải tập luyện ở một khu đất trống giống mặt ruộng. Mặt đất mềm và trơn trượt với những vũng nước.
Ở câu lạc bộ không có huấn luyện viên thủ môn nên tôi đã làm việc thay thế. Tôi đã tập luyện trong những vũng nước. Chúng tôi đã tập một số bài tập, và mọi thứ đều bị bùn bao phủ. Có một cái vòi nước nằm gần ruộng ở đó. Ba người chúng tôi tắm rửa sạch sẽ thì huấn luyện viên trưởng đến và nói: "Tại sao các bạn lại tập luyện ở đây?". Chúng tôi trông giống như những con bò đực vừa tắm xong ở đây vậy.
Nói chung, tôi không hối hận vì đã có khoảng thời gian như vậy trong cuộc đời. Đó sẽ là kỷ niệm mà tôi có thể kể cho bạn bè và con cái sau này.
- Mọi thứ ở Nhật Bản phải tốt hơn?
- Đúng vậy. Tôi từng nổi da gà khi nhìn thấy những cầu thủ bóng đá như robot ở Nhật Bản. Họ thật chăm chỉ và chính xác biết bao. Và cả ban huấn luyện nữa! Tôi rất ấn tượng với bóng đá Nhật Bản.
"TUYÊN CHIẾN" TUYỂN NGA
- Hãy nói về bóng đá Việt Nam đi. Bạn có một triệu người đăng ký trên facebook. Bóng đá ở Việt Nam có phổ biến đến vậy không ?
-Đây là môn thể thao số một ở Việt Nam. Có hàng triệu người hâm mộ bóng đá ở Việt Nam, đặc biệt là với ĐTQG.
- Vậy cầu thủ đội tuyển Việt Nam nghiễm nhiên trở thành ngôi sao ?
- Ừm, tôi không tự gọi mình như vậy. Nhưng đây là một sự thật.
- Bạn đánh giá thế nào về trình độ bóng đá Việt Nam ?
-Trận đấu giữa tuyển Việt Nam gặp Nga sắp tới sẽ trả lời cho câu hỏi này. Bản thân tôi cũng quan tâm. Tôi hiểu bóng đá Nga đẳng cấp thế giới so với Việt Nam. Tôi rất vui vì chúng tôi sẽ có cơ hội thi đấu với đội tuyển Nga.
- Bạn là fan của đội tuyển quốc gia Nga.
- Chắc chắn!
- Bạn sẽ gặp lại người bạn nào trong đội tuyển Nga lần này?
- Thật đáng tiếc, những người tôi biết hiện không được triệu tập để có thể sang Việt Nam.
- Các cầu thủ của tuyển Việt Nam có hỏi bạn về tuyển Nga chứ?
- Chúng tôi đã bắt đầu tập luyện. Đồng đội của tôi có hỏi tôi biết ai ở tuyển Nga không. Họ hỏi những câu tương tự như bạn. Họ cũng tiếc khi Golovin và Miranchuk không đến.
- Tuyển Nga sẽ gặp tuyển Việt Nam ở sân Mỹ Đình. Đây có phải sân lớn nhất ở Việt Nam?
- Đúng! Đây là sân vận động quốc gia. Đây là sân khá chất lượng. Tôi chắc chắn rằng mặt sân đã được chuẩn bị cho trận đấu này.
- Có nhiều người đến sân cổ vũ ĐTQG không vậy?
- Sân thường rất đông mỗi khi ĐTQG thi đấu, với sức chứa 45 ngàn CĐV. Đặc biệt là ở các trận bán kết hay chung kết giải Đông Nam Á, hoặc vòng loại World Cup thì sân thường chật kín.
- Không đi sâu vào chiến thuật, nhưng điểm mạnh của tuyển Việt Nam là gì?
- Người Việt Nam không bao giờ bỏ cuộc. Tôi chắc chắn rằng dù đội tuyển Nga có vượt trội hơn chúng tôi đến đâu cả về mặt cá nhân lẫn xếp hạng thì việc thi đấu trên sân khách của Hà Nội trong thời tiết này vẫn sẽ không hề dễ dàng.
Tinh thần dân tộc của các cầu thủ Việt Nam. Họ đang chiến đấu vì quốc gia. Tinh thần Việt Nam luôn hiện diện ở mọi trận đấu của đội tuyển quốc gia! Điều này đặc biệt được thể hiện qua sự cổ vũ của người hâm mộ. Cả nước Việt Nam reo hò khi đội tuyển quốc gia thi đấu. Chúng tôi cũng cảm thấy điều đó.
- Cầu thủ và người hâm mộ Việt Nam phản ứng thế nào khi tuyển Nga đến đây?
- Đối với chúng tôi, đội tuyển Việt Nam, toàn thể người hâm mộ, sự xuất hiện của tuyển Nga là một sự kiện lớn. Người dân Nga được yêu mến ở đây và văn hoá Nga được đánh giá cao. Mọi người đều mong chờ đội tuyển Nga.
Dù thế nào đi nữa, các chàng trai ở tuyển Nga sẽ không hối hận khi đến đây. Tôi chắc chắn một trăm phần trăm: khi họ đến đây (một số, có lẽ là lần đầu tiên), họ chắc chắn sẽ thích Việt Nam. Họ chắc chắn sẽ quay lại một lần nữa trong kỳ nghỉ cùng gia đình. Việt Nam là đất nước rất đẹp với những khu nghỉ dưỡng. Có rất nhiều nơi để thư giãn. Tôi chắc chắn các chàng trai sẽ muốn quay lại đây".